Lịch sử của Paralympic

Paralympic khởi nguồn từ một cuộc thi bắn cung được tổ chức trong khuôn viên một bệnh viện ở ngoại ô London, diễn ra cùng thời điểm với Thế vận hội Olympic lần thứ 14 tại London năm 1948, được khởi xướng bởi Tiến sĩ Guttmann, một bác sĩ người Do Thái lưu vong từ Đức sang Vương quốc Anh. Cuộc thi bắn cung này được tổ chức thường xuyên như là một phần của quá trình phục hồi chức năng dành cho các binh sĩ chịu tổn thương tủy sống trong Thế chiến thứ 2 và chính thức trở thành giải đấu quốc tế vào năm 1952.

Sau đó, cuộc thi đấu thể thao dành cho người khuyết tật được tổ chức cùng với Thế vận hội Olympic 1960 tại Rome được coi là kỳ Thế vận hội Paralympic đầu tiên.
Vào thời điểm đó chỉ có 8 môn thể thao được tổ chức thi đấu như bóng rổ, điền kinh, bắn cung, đấu kiếm, bơi lội, bóng bàn, Snooker (tương tự Bida) và Dartchery (môn thể thao tương tự như bắn cung). Tại Thế vận hội Paralympic lần thứ 16 Tokyo lần này, các môn thi đấu đã tăng lên 22.

Như vậy, ban đầu từ cuộc thi thể thao nhằm mục đích phục hồi chức năng cho các cựu chiến binh, hiện nay Thế vận hội Paralympic đã trở thành giải đấu dành cho các vận động viên.

Cuối cùng thì Thế vận hội Paralympic lần thứ 16 sẽ diễn ra từ hôm nay, ngày 24 tháng 8.
Thật không may, giải đấu “Boccia”, một trong những môn tranh tài tại Paralympic dự định được tổ chức vào tháng này tại Trung tâm giao lưu quốc tế Thành phố Kawasaki đã bị hủy bỏ do áp dụng Tuyên bố tình trạng khẩn cấp giữa đại dịch Corona. Tuy nhiên, các bạn vẫn có thể thoải mái ở nhà theo dõi 22 môn thi đấu của Paralympic, bao gồm cả môn “Boccia”!